Giáo Xứ Các Thánh Tử Đạo Việt Nam Sacramento
  • TRANG NHÀ
  • Giáo xứ
    • LỊCH SỬ GIÁO XỨ
    • NHỮNG MỐC THỜI GIAN ĐÁNG GHI NHỚ (1976-2019)
    • HÀNH TRÌNH ĐỨC TIN - LỊCH SỬ TIẾN TRÌNH XÂY DỰNG GX CTTĐ VN - SACRAMENTO
    • VIDEO: LƯỢC SỬ GX CTTĐ VN - SACRAMENTO
    • CÁC LINH MỤC >
      • CÁC LINH MỤC TIỀN NHIỆM
      • Chánh Xứ: Cha Louis Vũ Minh Nhiên, C.R.M
      • Phó Xứ : Cha Thomas Vũ Lưu Truyền C.R.M
  • Đoàn thể
    • ĐOÀN THIẾU NHI THÁNH THỂ - KTV SACRAMENTO
    • ĐẠO BINH ĐỨC MẸ LEGIO MARIAE
    • HỘI CÁC BÀ MẸ
    • HỘI CAO NIÊN >
      • Ban Điều Hành
      • Tin Tức Sinh Hoạt
    • GIA ĐÌNH TẬN HIẾN ĐỒNG CÔNG
    • HỘI TÔN VƯƠNG
    • HUYNH ĐOÀN GIÁO DÂN ĐAMINH
    • PHONG TRÀO CURSILLO - SACRAMENTO
    • PHONG TRÀO CANH TÂN ĐẶC SỦNG >
      • NỘi QUI
    • PHONG TRÀO ĐỀN TẠ TRÁI TIM ĐỨC MẸ >
      • Lịch Sử PTĐT TTĐM
      • Nội qui
      • Sứ mệnh
      • Hình ảnh sinh hoạt
    • CA ĐOÀN >
      • THÁNH CA PDF
      • CA ĐOÀN HY VỌNG
      • CA ĐOÀN THÁNH LINH >
        • Nội Qui
      • CA ĐOÀN VÔ NHIỄM >
        • Nội Qui
  • THÔNG TIN
    • BẢN TIN MỤC VỤ
    • NGHI THỨC PHÁT TANG & AN TÁNG
    • HÌNH ẢNH >
      • Mừng Cha Khả 10 năm Linh Mục
      • Chích Ngừa Cúm Miễn Phí - Free Flu Shots Day October 26, 2014
      • Nghi Thức Ngắm Đứng Và Táng Xác Chúa - Mùa Chay 2015
      • Ground Breaking Xây Dựng Đài Mẹ LaVang
      • Kiệu Đức Mẹ và Thánh Giuse Tháng Hoa 2015
      • Tiệc Chia Tay June 27 2015
  • GIÁO DỤC
    • TRUNG TÂM GÍAO DỤC THÁNH GIUSE >
      • Nội Qui / Policy
      • Thông Báo Học Phí 2019-2020
      • Hình Ảnh Sinh Hoạt
    • LỚP GIÁO LÝ HÔN NHÂN
    • LỚP GIÁO LÝ TÂN TÒNG >
      • Hình Ảnh
  • MẪU ĐƠN
  • LIÊN LẠC
    • ĐIỆN THOẠI LIÊN LẠC
    • Ý KIẾN ĐÓNG GÓP
Picture
Picture

Hoàng Thị Đáo Tiệp
Picture
      Sáng sớm Chúa Nhật 28/8/2011, vợ chồng tôi tham dự Thánh Lễ lúc 8 giờ ở nhà thờ Các Thánh Tử Đạo Việt Nam. Sau đó chúng tôi thẳng tới khu chợ Á Đông mua rau quả các thứ. Trên đường về tôi đề nghị với ông xã:
            -Cũng sẵn tiện đường mình ghé viếng nghĩa trang một tí đi bố!
      Và đó là nghĩa trang  “Saint Mary” nằm ở góc đường 65 với 21: vừa gần khu chợ Á Đông lại gần nhà thờ Các Thánh Tử Đạo Việt Nam.  
      Nghe nói tới ghé nghĩa trang, ông xã tôi phản ứng tức thì:
            - Khùng! Mới tảng sáng sớm đi đâu không đi lại đi vô nghĩa địa!
      Coi đó ông xã mình! Tảng sáng sớm vợ chồng đã có đi lễ rồi, với còn đi chợ nữa, đi vô nghĩa trang là đi thêm.
      Dù bảo vậy, tôi thấy anh vẫn cho xe rẻ vào đường 65. Biết anh chiều ý, tôi chẳng nói chi thêm để anh được tập trung tâm trí lái xe. Ngồi không, mắt tôi nhìn đường mà “lòng vui chí toại”, hân hoan đón nhận tiếng “khùng” ông xã vừa mới phán cho để cứ dạt dào bao ý nghĩ …
      Ý nghĩ trước hết: tôi thấy anh phán mình “khùng” là anh hữu lý “đứt đuôi con nòng nọc”chớ còn gì nữa! Chả vì đây là cái nghĩa trang cả hai vợ chồng tôi đều không có một người thân nào chết chôn trong nầy hết! Bởi nếu có thì thỉnh thoảng nhân đi Lễ về, ghé viếng cũng lẽ thường. Hơn nữa sáng nay tôi đâu mảy may có ý là mình sẽ đến viếng nghĩa trang và nhiều buổi sáng khác nữa cũng thế! Chung quy cũng do đây là “ cái địa chỉ chẳng có hấp dẫn tí nào” cho người sống thích đến! Nhất là vào buổi sáng sớm là thời điểm con người ta tất bật lao vào các sinh hoạt thường nhật của một ngày mới bắt đầu. Như nào lo đi nhà thờ nhà Thánh, chùa chiền, thể dục thể thao rèn luyện thân thể; lo đi làm ăn, giao tế, học hành, sắm sửa, vui chơi, giải trí… Bằng chứng từ hồi đầu năm đến giờ đã có biết bao buổi sáng hai vợ chồng xuống khu vực nầy để đi nhà thờ, đi chợ, đi ăn…tức cũng sẵn tiện đường đấy: nhưng tôi nào có rủ anh ghé đâu! Đùng một cái sáng hôm nay tôi rủ, nên chỉ có nhờ tôi được“khùng” lên: mới “bạo gan” làm cái chuyện dẫu “chẳng có sai một li ông cụ nào hết” mà trước giờ thì tôi lại không có làm!
      Ý nghĩ kế đến : tôi phải công nhận rằng có cái lý do chính đáng lắm mình mới nảy ra được cái “khùng” nầy! Đó là việc sáng nay trên đường đi lễ tôi thấy một tai nạn có lẽ đã xảy ra trước đó cả giờ hơn. Nạn nhân chẳng biết mấy người, sống chết thế nào vì đã được đem đi?! Hiện trường chỉ thấy có vài nguời cảnh sát đứng giơ tay chỉ đường cho xe cộ qua lại. Khu vực phong toả cũng chỉ còn mấy cái đèn hiệu cháy le lói trên mặt đường. Đây là cái ngã ba, nơi mà hai phần ba của chiếc xe truck dài nhằng- loại truck thật lớn chở hàng đi xuyên bang- đã qua khỏi ngã ba. Nhưng phần còn lại thì hãy nằm tại ngã ba, mà dưới gầm nó nơi gần chỗ bánh sau: tôi rụng rời phát hiện cái đầu bẹp dí của chiếc xe hơi màu đen loại bốn bánh bình thuờng, nằm nhỏ nhoi tại đó! Ôi! Tôi lập tức làm dấu Thánh giá, đọc ba kinh “Kính Mừng” cầu cho người bị nạn!
      Trước hiện trường như vậy, tôi hiểu đến 99% lỗi ở chiếc xe đen nhỏ! Xe đen nầy từ trong con đường nhánh phóng ra con đường lớn là đường " Power Inn" đang có chiếc xe truck to đùng nầy ngon trớn chạy! Hẳn người lái chiếc xe đen ắt phải lúc bất cẩn hay sao đó mới tự đâm đầu vô chiếc xe truck để bị nó nuốt chửng! Tôi cũng hiểu đến 99% không chỉ người lái, nếu trên chiếc xe đen có thêm những ai nữa vẫn đều khó thể sống sót!... Lòng tôi chùng xuống: họ đâu muốn đi để chết nhưng cái chết lại đến với họ! Tôi vụt nghĩ tới mình vì mình cũng đâu có bao giờ muốn đi để chết: nhưng…“biết đâu đó” ?! Rồi cũng vì “biết đâu đó”, tôi mới sáng ra cái ý: hãy viếng nghĩa trang trong cái lúc mình chủ động được thì quý hơn… 

Picture
​      Và kìa ông xã đang lái tới khu vực của nghĩa trang! Bên ngoài đường nhìn vô, cảm giác tôi vẫn thấy sợ sợ! Nhưng, kinh nghiệm của những lần vào bên trong- nhân tháng 11 hằng năm cầu cho các linh hồn - thì lại không thế! Chẳng những tôi được thấy cả một sự an bình sâu thẳm mà còn cảm nhận được bài học nầy, bài học nọ vô cùng bổ ích …
      Hôm nay tôi mới chú ý: thì ra cánh cổng của nghĩa trang vẫn được mở toang, dù nhìn sâu vào bên trong vẫn chưa thấy một bóng người!  Tôi tưởng ông xã cho xe chạy luôn vào nhưng anh rẻ vô bãi đậu bên ngoài cổng! Anh tắt máy xe, đã ngồi yên không xuống còn bảo tôi hãy vào đi! Tôi tròn mắt ngạc nhiên:
          -Ơ kìa em đã xin bố là cả hai vợ chồng mình cùng đi viếng nghĩa trang! Bố đã chiều ý mà tới nơi bố bỏ em đi vô một mình là nghĩa làm sao?!
            Ông xã nói tỉnh queo:
          -Chẳng có nghĩa làm sao hết! Tôi không muốn vô là tôi không vô! Còn bà muốn vô là bà tự vô một mình cho thoả cái ý “khùng” của bà! Quái đản thật! Sáng sớm đầu ngày đi đâu không đi lại muốn đi vô nghĩa địa!
      Ra vậy! Thế mới hay ông xã không có đồng cảm với mình khi mình cám cảnh trước việc chiếc xe đen bị nạn! Anh chỉ là chiều ý mình theo thói quen do hai vợ chồng cùng đi chung một chiếc xe! Chả vì sáng sáng trong tuần tôi hay đi Lễ ở nhà thờ Mỹ gần nhà. Có những sáng tôi lu bu trễ giờ đi Lễ nên trên đường ra tiệm làm: hễ tôi xin anh ghé qua nhà thờ Mỹ cho tôi vô cầu nguyện là luôn được anh chiều ý. Nhưng anh chỉ để cho tôi vô, chớ anh không có vô…
      Tôi buồn muốn khóc! Nếu như bình thường ông xã đổ xe cho xuống là tôi xuống, rồi lủi thủi đi vô một mình như tôi đã từng vô nhà thờ Mỹ còn anh thì cứ chờ ngoài xe. Nhưng, sáng hôm nay thì khác...! Hình ảnh của chiếc xe đen nhỏ bị nạn cách tự mình gây ra cho mình như thế, hãy còn hiện rõ mồn một trước mắt tôi! Hình ảnh nầy giúp tôi biết nghĩ suy hơn về đời người phận nhỏ giữa cái vũ trụ bao la với đủ mọi thế lực và cạm bẩy chực chờ nuốt chửng mình! Nếu rủi như mình dại dột, mình bất cẩn hay sao đó dù chỉ thoáng trong tích tắc cũng ...tiêu sinh mạng!       

Picture
​        Lại đời người phận nhỏ ấy nếu cùng đi trên một chuyến xe mà chẳng có chịu an ủi đỡ nâng nhau, lại cãi cọ giận hờn… để làm khổ nhau thì không còn cái dại nào hơn! Và nghĩ suy nầy của tôi đã được Lời Chúa trong Thánh Lễ sáng hôm nay chỉ cho cái cách giúp đời mình được thoát khỏi mọi rủi ro, dại dột, nguy hiểm chực chờ: đó là mình "hãy từ bỏ mình đi, và vác thập giá mình mà theo Thầy” ( Mt 16,24). Mà theo Thầy Giêsu Chúa Chí Thánh của mình là mình phải sống yêu thương như Chúa yêu thương đến hy sinh mạng sống: tức không còn chi của cái tôi mình có thể hy sinh hơn nữa...Vậy mà tôi coi đó: chưa chi   đã vội chấp nê ông xã chưa đồng cảm trong cái việc "khùng" nầy của mình, để "buồn muốn khóc" là tôi dại dột lắm! Vì chấp nê là tôi tự mình tạo lấy cơ hội cho nó tác oai tác quái để nó nếu không nuốt chửng thì cũng bóp nghẹt chút hạnh phúc mong manh của vợ chồng mình trong quãng ngày bóng xế!...Và nghĩ là làm, tôi không xuống xe cũng chẳng cự chi ông xã, mà thân thỉ giải lòng:
                - Cám ơn bố đã mau mắn chiều cho cái ý "khùng" của em, lái xe tới đây. Bây giờ bố ghe em nói nhá! Nào, bố nhớ lại hình ảnh của chiếc xe đen lúc trên đường mình đi Lễ bị xe truck nuốt chửng đó xem? Đấy mới là nó tảng sáng sớm đi đâu không đi lại đi vô nghĩa địa! Chớ vợ chồng mình thì đã có đi Lễ, rồi còn đi chợ nữa, nên viếng nghĩa trang là mình đi thêm. Lại bây giờ trưa trật rồi, đâu có phải sáng sớm mà bố bảo là quái đản?! Mà chiếc xe đen đó có muốn đi vô nghĩa địa không? Không! Ngoài người lái ra, nếu có người thân nầy người thân nọ như chồng vợ, mẹ cha, con cháu, anh chị em…cùng ngồi trên chiếc xe đen cũng thảy đều có muốn đi vô nghĩa địa không? Không! Vậy mà vẫn phải vô tất! Cho nên việc gì chớ cái việc chết chóc đâu cứ mình không muốn là mình được miễn. Em nói dại nhé, hai vợ chồng mình đi chung có một chiếc xe và bố thì luôn cầm lái nên nếu rủi như có chuyện đáng tiếc xảy ra …mà đến tới cổng nghĩa địa rồi, em đẩy cho bố vào chớ em không vào là có được không? Hay em chì chiết bố nầy nọ thì bố có khổ không?! Chung quy việc em muốn mình cùng đi viếng nghĩa trang cách đột xuất sáng hôm nay là do “thấy người mà ngẫm đến ta”! Nên đấy là cám ơn họ và tạ ơn Chúa cho mình còn sống để mình tự chủ động mình  đến thì quý hơn cái lúc mình xuôi tay thẳng cẵng ngoẻo rồi sẽ do người thân đem đến…!Chỉ có vậy thôi! Nên bây giờ em muốn vợ chồng mình cùng vô để cùng dâng tràng chuỗi “Kính Lòng Thương Xót Chúa” với tràng chuỗi Mân Côi “Kính Đức Mẹ” cầu cho các linh hồn người quá cố mà xác thân còn gửi ở đây. Cũng như mình cầu cho chung linh hồn người thân mình và người quá cố ở khắp nơi. Với mình tạ ơn Chúa cho vợ chồng con cái, thân bằng quyến thuộc mình và cho biết bao người còn đang được sống nữa. Nhưng nếu bố không muốn cùng vô thì em sẽ cùng về với bố vậy!

Picture

      Ông xã chẳng nói gì, tôi thấy anh lùi xe nhưng không rẻ qua hướng đi ra mặt đường, mà phóng thẳng vô cổng nghĩa trang vẫn đang rộng mở.
      Anh cho xe rẻ vào một lối đi thì tốp lại bên lề. Tôi rủ anh xuống, anh không xuống nên tôi ngồi trên xe. Đưa anh xâu chuỗi anh không cầm tôi chẳng nói chi.    Tôi đọc hết tràng chuỗi Kính Lòng Thương Xót Chúa ngẫm 5 sự thương, sang tràng chuỗi Mân Côi Kính Đức Mẹ ngẫm 5 sự vui. Anh chẳng có đọc theo nhưng tôi tin là anh có hiệp ý và như vậy cũng đủ mừng rồi.
      Đang lúc đọc kinh thấy có chiếc xe vọt qua chỗ chúng tôi rồi dùng lại ở tít xa phía trước. Trên xe có hai ông bà Mỹ già lọm khọm bước xuống! Sau đó họ lọm khọm dìu nhau đi lấy nước bằng cái sô bé bé màu xanh đọt chuối non là loại sô cho trẻ con tập tưới cây. Rồi ông thì xách cái sô nước bé bé ấy và hai ông bà cùng lọm khọm dìu nhau bước từng bước chậm vào thảm cỏ xanh mát một màu và chắc là để tưới cho một vài cây hoa cũng bé bé nào đó đã được ông bà âu yếm trồng trên phần mộ của người thân. Đây là nghĩa trang Công Giáo và phải nói họ có lối kiến trúc thật tuyệt vời vì cách chôn cất nơi đây không thấy đâu là nghèo giàu, sang hèn. Ở khu mộ chôn nổi đặt vào trong tường thì thấy ô nào cũng bằng ô nào. Còn ở khu mộ chôn xuống đất thì từ xa nhìn vào thấy như một thảm cỏ bạt ngàn, do không mộ nào chôn có mấm mà chỉ có tấm bia mộ đặt nằm trên mặt đất. Mà đất thì trồng cỏ và cỏ được cắt xén tươm tất nên nhìn từ xa thấy như thảm cỏ trồng ở sân nhà hay nơi công viên, vườn cảnh.
      Đọc kinh xong, tôi muốn vào với hai ông bà Mỹ già lọm khọm mình thấy thương thật thương nầy, mới rủ ông xã cùng vào. Anh không chịu xuống xe, tôi xuống một mình nhưng chỉ có đi được một quãng thì quay lại! Tại sao vậy?! Tôi không thấy có một lối đi nào dù chiều ngang chỉ cần được đủ bé bằng chiều ngang của cái bàn chân thôi: để tôi muốn đi tới chỗ của hai ông bà thì không phải bước ngang qua những ngôi mộ mà đi!
      Hình ảnh của mả mồ nằm san sát trong thảm cỏ bạt ngàn không có lấy một lối đi dù bé để người sống có thương, có muốn vào viếng phần mộ phần người thân mình là phải bước ngang qua bao ngôi mộ khác mà vào. Lại những ngôi mộ bị bước qua đó vẫn cứ ung dung tự tại, yên bình như không… khiến cho bao ý nghĩ tham, sân, si nầy nọ ở tôi trong đời sống gia đình, trong công việc làm ăn và cả trong giao tế …được lắng xuống một cách lạ thường! Lúc nầy hơn lúc nào hết trong đời sống đức tin tôi cảm được sự chí lý và sâu thẩm khôn cùng của Lời Chúa dạy trong Thánh Lễ sáng nay: "hãy từ bỏ mình đi, và vác thập giá mình mà theo Thầy” ( Mt 16,24). Tôi ước mong thay lúc rời khỏi nơi đây mình vẫn được ghi lòng tạc dạ nỗi niềm cảm nhận nầy để mình thực thi trong cuộc sống mình mỗi phút giây.
      Trở lên xe cho ông xã lái đi về, lòng tôi dào dạt lâng lâng một niềm vui khôn tả! Tôi cám ơn sao cho cái buổi sáng thật quả hiếm hoi và họa hoằn nầy trong suốt hành trình mấy mươi năm của cuộc đời mình mới được có một lần đầu tiên để “khùng”: cái khùng như thế nầy….


California 28/9/2011

< Trang nhà

*Sinh Hoạt Giáo Xứ
Bản Tin Mục Vụ Hàng Tuần
Canned Food Drive
*Hình Ảnh Sinh Hoạt 
Lớp Giáo Lý Tân Tòng 2019
Lớp Giáo Lý Tân Tòng 2018
Bế Mạc Lớp Dự Bị Hôn Nhân 2016
Lớp Giáo Lý Tân Tòng 2016-2017
Lớp Giáo Lý Tân Tòng 2015


*Học Hỏi
Tiểu Sử Các Thánh Tử Đạo Viêt Nam
Audio Truyện Các Thánh Tử Đạo Việt Nam
Hỏi Đáp Về Thánh Lễ
Các Thánh Lễ Trong Năm
Thánh Kinh Anh Ngữ
Kinh Thánh Công Giáo
Lịch Công Giáo 2021

*Nối Kết / Links
Chi Dòng Đồng Công Hoa Kỳ
Suy Niệm Hằng Ngày
Giáo Hội Việt Nam
Phim Công Giáo

Page Admin
© 2021 Vietnamese Martyrs Parish - 8181 Florin Road, Sacramento, CA.95828  | 916-383-4276
HTML Hit Counter